[NEWS] Platinum Flash Vol 10. 2019 - Interview trans

Special thanks to Casey for English trans!!
 
"Màu sắc của ngày mai, tôi của ngày mai"

Khi đôi chân của cô gái trẻ này bắt đầu chạy, không gì có thể làm nó dừng lại!

Không ai biết tương lai thế nào, nhưng cô bé Yamamoto Ayaka 16 tuổi này có thể tô vẽ lên bất kì màu sắc nào mà mình muốn. Ngày mai cô bé sẽ lại là một màu sắc khác với hôm nay.




Em có thật sự thích chạy không?

Ayaka: Khi em xem các môn thể thao trên TV, em cảm thấy thật khó có thể ngồi yên, và sau đó em đã đi tập chạy với ba của em.

Đó có phải là do em thích vận động không?

Ayaka: Có lẽ là vậy. Trong suốt khoảng thời gian mẫu giáo và tiểu học, em tham gia rất nhiều vào các bài tập thể dục. Em chơi bóng rổ này, bơi lội này, và một số môn thể thao khác, em thật sự rất thích mỗi khi được chạy. Nếu em không được vận động, em sẽ cảm thấy rất bức bối. Vào các ngày nghỉ, em sẽ chơi thể thao cùng với ba, như là đi bơi, chơi bắt bóng, và một số môn khác, thậm chí như là em chưa từng học cách chơi luôn, em vẫn sẽ mượn sân để chơi tennis.

Ai là người đã truyền cảm hứng cho em với các hoạt động này?

Ayaka: Ba và anh trai của em chơi thể thao rất lâu rồi, nên họ chắc chắn là những người đã truyền cảm hứng cho em. Mẹ em thì chơi Piano và Keyboard, nên trong khoảng thời gian học mẫu giáo, em cũng từng học chơi piano, nhưng nó không hợp với em, nên em đã bỏ ngay lập tức.

Đó có phải bởi vì em không phải kiểu người thích ngồi yên?

Ayaka: Vâng ạ. Em là đội trưởng của đội bóng rổ mini của trường và cũng là người đầu tiên ở nơi em sống haha. Em bắt đầu học vào năm lớp 3 tiểu học và tới khi em tốt nghiệp.

Vậy em có tham gia vào câu lạc bộ bóng rổ ở sơ trung hay không?

Ayaka: Em đã không tham gia vào câu lạc bổ bóng rổ mà thay vào đó là câu lạc bộ nhạc khí ở sơ trung. Em cũng ngạc nhiên như mọi người vậy, em chưa từng nghĩ điều này sẽ xảy ra

Có vẻ như dòng máu của mẹ em đã mạnh hơn rồi nhỉ?

Ayaka: Không thể nào đâu haha. Em đã từng tham gia vào câu lạc bộ bóng rổ, nhưng câu lạc bộ nhạc khí đã có một buổi ra mắt rất ấn tượng vào lúc giới thiệu, và điều đó làm em cảm thấy rất hứng thú.

Nghe cứ như là câu chuyện trong manga vậy nhỉ

Ayaka: Thật ra thì, cả 8 thành viên của câu lạc bộ bóng rổ mini của em, không ai tiếp tục chơi bóng rổ khi vào sơ trung

Khi em chơi bóng rổ, em có đặt nặng vấn đề thắng hay thua không? 

Ayaka: Em khá là đặc biệt. Tính cách của em lúc nào cũng rất ghét bị thua cuộc. Em từng tập luyện rất nhiều chỉ vì không muốn phải thua, tuy nhiên, thời gian của mỗi buổi tập đều có giới hạn, nên là em đã mua một cái rổ ở nhà để tập luyện thêm. Những điều đó vẫn chưa đủ, vậy nên em đã hỏi xin huấn luyện viên thời gian các đội khác tập liệu em có thể tham gia cùng với họ hay không.

Điều gì đã làm cho em thấy ghét bị thua như vậy? 

Ayaka: Em nghĩ có thể là do bản thân em đã học Karate một thời gian dài từ khi còn nhỏ. Em đã được học cách chiến đấu từ mẫu giáo cho tới khi hết tiểu học.

Vậy là thể thao là thứ em ghét phải thua đúng không? 

Ayaka: Đúng vậy ạ. Đặc biệt là trong những trận đấu. Sự cạnh tranh của các đội, điều cần thiết là sức mạnh đoàn kết của cả đội sẽ có thể dành được chiến thắng, nhưng với những trận đấu cá nhân, em sẽ có thể dành được chiến thắng nếu em cố gắng hết sức mình, đó là điều cần thiết nhất để chiến thắng trong cuộc thi.

Em có ghét thất bại trong chuyện tình cảm không? 

Ayaka: Không nha, em không phải kiểu người cho chuyện yêu đương haha

Tại sao không? 

Ayaka: Không phải mọi chuyện sẽ kết thúc khi mọi người thấy được điểm không tốt của bạn gái sao? Giống như trong manga ấy, em không biết cách để làm mọi người thích em được. Em không muốn phải thay đổi chỉ vì những điều đó.

Nhưng mà, cũng có lúc em không thể cưỡng lại những cảm giác đó chứ. 

Ayaka: Vậy thì em sẽ làm hết khả năng của mình khi điều đó xảy ra. Em sẽ chỉ bắt đầu bằng việc em sẽ nói với người em thích. Điều đó sẽ thật thoải mái khi em được ở bên một người mà họ có thể nói về tất cả mọi điều.

Mẫu bạn trai của em là gì? 

Ayaka: Một người tốt bụng luôn giúp đỡ mọi người. Mặc dù, đúng là thật tuyệt khi có ai có đó dành riêng cho mình.

Vậy điều mà Aayan muốn dành cho bản thân là gì? 

Ayaka: Em không rõ… em biết là bản thân muốn điều gì đó, nhưng em không rõ đó là gì. Em nghĩ có thể là do em có một tinh thần luôn cố gắng trong mọi việc dù chỉ làm có một lần, và em sẽ cố gắng để đạt được mục đích của em. Có hơi chung chung nhưng khi mọi điều chỉ có thể hoàn thành được một nửa, thì em nghĩ sẽ tốt hơn nếu như có thể tập trung vào một thứ. Đó là ý của em, vì đôi khi em cảm thấy bản thân mình đang đi lệch ra khỏi mục tiêu của mình.

Tôi nghĩ việc hứng thú với mọi việc là điều tốt. Khi em lớn hơn, thì những sự tò mò đó sẽ dần biến mất, vậy nên tôi hy vọng em sẽ nắm lấy nó. Điều mà em “muốn nhất” có thể sẽ xuất hiện. 

Ayaka: Em hiểu. Rõ là, khi cố gắng với mọi việc thì sẽ có nhiều công việc hơn. Nhưng công việc với Bonsai vậy. Khi em thử với điều đó, thì manager của em đã hy vọng nó sẽ đem tới nhiều cơ hội làm việc cho em hơn, và sau đó em đã post một tấm ảnh lên Instagram. Ngay sau đó, em nhận được cuộc gọi từ tạp chí Bonsai với đề nghị làm với họ một series về việc này.

Vậy nên đó là lý do em bắt đầu công việc với tạp chí Bonsai. Vậy thì tinh thần “hãy thử mọi thứ nào” của em đến từ đâu thế? 

Ayaka: Mọi người chỉ có một cơ hội để sống, nên em chỉ muốn được vui vẻ. Em không thể biết khi nào thì mình sẽ chết, nhưng nó có thể xảy ra vào ngày mai chăng. Đó là lý do em đã từng có ý định rời khỏi NMB48.

Nghiêm túc chứ? 

Ayaka: Khi em nghĩ về việc có thể tận hưởng ba năm cuối cùng của mình ở trường trung học, em cảm thấy như mình đang lãng phí những năm đó haha. Tất nhiên, em đã nhanh chóng từ bỏ suy nghĩ đó!

Thật nhẹ nhõm khi nghe việc đó. Em có muốn sống trong thế giới của idol mãi không? 

Ayaka: Em rất sẵn lòng nếu em có thể, nhưng, thật lòng thì, em có chút lo lắng. Đó là thế giới của tuổi trẻ, đúng không? Ước mơ của em là muốn trở thành một diễn viên, một người mẫu trong tương lai, nhưng em không chắc sẽ đi tìm việc sau khi em tốt nghiệp trong vài năm.

Chỉ có Aayan là nghĩ về tương lai của mình ở tuổi 16 haha. 

Ayaka: Em có hơi lo về gốc rễ của mình, vậy nên em luôn nghĩ về những điều này. Em là kiểu người sẽ cảm thấy thật tồi tệ, nếu bản thân không chuẩn bị mọi việc trước khi nó xảy ra.

Có khi nào em đi du lịch mà không có bất kì kế hoạch nào không? 

Ayaka: Chắc chắn là không. Em thậm chí còn lên kế hoạch rất chi tiết về thời gian mỗi khi em chuẩn bị đi đâu đó.

Tôi chưa từng thấy đứa trẻ 16 tuổi nào lại rắn rỏi như em vậy 

Ayaka: Em nghe mọi người nói nhiều rồi, nhưng em vẫn không hiểu tại sao lại thế. Em chỉ muốn mình thật nhanh chóng trở thành người lớn.

Tại sao vậy? 

Ayaka: Mọi thứ sẽ dễ dàng hơn ở tuổi đó. 

Em chỉ mới là học sinh cao trung thôi đó! 

Ayaka: Em đã cảm thấy nhàm chán rồi haha. Thật là vui khi em là học sinh cao trung khi ở trường, nhưng bây giờ em đang làm việc mà, và những việc em có thể làm ở tuổi này rất là hạn chế. Đặc biệt là khi tới giờ giới nghiêm. Em rất mong thật nhanh có thể để đến tuổi 18 hoặc 20. 

Em sắp 18 tuổi rồi, chỉ cần thêm một chút kiên nhẫn và đợi thêm vài năm nữa thôi! 

Ayaka: Em không thể đợi được nữa (huhu)








Nhận xét